Disneyland 1972 Love the old s
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Làm Quả Phụ Thật Khó


 phan 10

 Chương 19: Quá Độc Ác


 Editor: Linh

Quế Thanh Thanh từ trong nhà ra ngoài, đúng lúc cùng Tống Tử Hà chạm mặt, nàng cũng không lên tiếng, chỉ là hướng về phía Tống Tử Hà hơi thi lễ, nào biết Tống Tử Hà thế nhưng lại cười hắc hắc hai tiếng, cầm chiết phiến trong tay, ngả ngớn nâng cằm Quế Thanh Thanh nói: "Tiểu nương tử xinh đẹp, ngươi là người nhà ai? Sau này không có chuyện gì thì thường xuyên tới đây chơi đùa một lát!" Hắn tưởng rằng Quế Thanh Thanh là khuê mật* trước đây của Vương Chân ở thanh lâu sở quán khi chưa hoàn lương..

(*) Khuê mật: Bạn thân khuê phòng.

Quế Thanh Thanh tức giận trợn mắt nhìn hắn một cái, vội vàng đi vòng qua từ bên cạnh, chạy đến cửa chính.

Vương Chân tiến lên kéo lại Tống Tử Hà "Nhị lang, chàng nói bậy cái gì vậy? Nàng là hàng xóm của chúng ta....."

Quế Thanh Thanh như một làn khói từ Tống gia ra ngoài, đi tới cửa nhà, nàng vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt cay độc mang theo lửa của Tống Tử Hà, trong lòng Quế Thanh Thanh không khỏi tức giận, sắc phôi đáng chết! Nhớ năm đó nàng là thiếp thất của Tống Tử Kiều, Tống Tử Hà mặc dù háo sắc, nhưng cho tới bây giờ cũng không dám dùng ánh mắt như vậy nhìn qua nàng.....

Vào cửa nhà, Quế Thanh Thanh mới phát hiện Lý Tùng trở lại, hắn nhìn thấy thê tử của mình vừa xấu hổ vừa giận, vội hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì sao?"

Quế Thanh Thanh liền đem chuyện Vương thị làm sao đem nàng kéo đến nhà hàng xóm, mà Tống Tử Hà vô lễ như thế nào nói ra, Lý Tùng phát hỏa, xách theo một cây gậy muốn đi đánh người, Quế Thanh Thanh vội vàng ôm hông của hắn: "Đại lang, không cho phép chàng lỗ mãng như vậy, hắn lại không làm gì ta, ngộ nhỡ chàng đánh hỏng người thì làm sao bây giờ?"

"Vậy cũng không thể để cho tên tiểu tử kia chiếm được tiện nghi."

"Chỉ là nói chuyện ngả ngớn chút, lại không bị hắn chiếm tiện nghi gì, nếu chàng thật sự muốn thay ta báo thù, cũng không cần phải đi như vậy, chàng quên chàng vẫn là bộ đầu của Huyện Thanh Phổ chúng ta à! Nào có bộ đầu nào tự tay đánh người?"

Lý Tùng vừa nghe thấy có lý, liền đem cây gậy buông xuống, suy nghĩ xem làm thế nào vụng trộm đánh hắn một lần, mới giải được nỗi hận trong lòng.....

Quế Thanh Thanh không nghĩ tới nói hai câu đã làm tan đi hỏa khí của Lý Tùng, nàng vẫn còn ôm thắt lưng của trượng phu, Lý Tùng thấp giọng cười nói: "Có phải muốn ta hay không? Nếu không chúng ta vào nhà...." [~ing, nam 9 quá....]

Quế Thanh Thanh vội vàng buông tay ra, quở trách: "Ban ngày mà chàng nói loạn gì vậy? Đúng rồi Đại lang, sao hôm nay chàng lại trở về sớm như vậy?"

"Không phải nàng nói hôm nay muốn đi tú phường hay sao, ta không yên tâm, nhân tiện cũng muốn đi nhìn một chút, kết quả người ta nói nàng đi rồi, ta nghĩ dù sao trong nha môn cũng không có chuyện gì, liền trở về sớm....."

"Chàng trở về đúng lúc, giúp ta đem khung thêu giữ vững."

Lý Tùng đáp ứng, cầm hai cây gậy trúc thô, vừa giúp Quế Thanh Thanh giữ khung, vừa nói: "Sao nàng nhất định không nghe lời của ta? Thêu thùa như vậy làm mỏi mắt, bạc nhà chúng ta cũng không phải không đủ tiêu, cho dù Tiểu Mãn muốn trả thù lao cho phu tử, ta cũng có thể kiếm được."

Quế Thanh Thanh cười nói: "Không có việc gì, chờ thêm mấy năm nữa chúng ta dư dả, ta tất nhiên là không làm nữa. Hơn nữa, tiền dùng cho Tiểu Mãn, tiêu tiền của tỷ tỷ là ta đây kiếm được, Tiểu Mãn cũng có thể an tâm hơn một chút, ta thật sự sợ tương lai hắn học không giỏi, cha cả ngày lẫn đêm chỉ biết uống rượu, Nhị nương lại như vậy....."

Lý Tùng cười nói: "Nếu như nàng không yên tâm, thì đem Tiểu Mãn đến ở nhà chúng ta? Đi học ở trong huyện thành, phu tử ở đây so với ở quê tốt hơn."

Quế Thanh Thanh nghe xong tâm có chút động, nhưng là nghĩ đến Vương thị cùng Hồ thị, nàng lại lắc đầu, nếu như hai người kia biết nàng giúp đỡ nhà mẹ, cũng không để cho nhà chồng chiếm nửa điểm tiện nghi, còn không biết sẽ nháo ra chuyện gì đây! Lại nói Nhị nương người kia, là người đả xà tùy côn*, bị bà ta dính đến, sau này còn không biết xảy ra bao nhiêu là phiền toái nữa, Quế Thanh Thanh thật đúng là không muốn tiếp xúc gì với bà ta.

(*) đả xà tùy côn: đánh rắn theo gậy, giống như gió chiều nào theo chiều ấy ở việt nam đó.

Hai người làm việc, Quế Thanh Thanh nhớ tới chuyện ngày hôm nay, liền đem mục đích hôm nay Vương thị tới nói, Lý Tùng nói: "Không cần để ý nàng ta, nếu như nhà bọn họ không có cơm ăn, đương nhiên ta không thể không trông nom, bây giờ lại muốn chiếm tiện nghi, thật khiến cho người ta chán ghét!" Quế Thanh Thanh nghe trượng phu nói vậy, cũng an tâm.

Ngày trôi qua thật nhanh, đảo mắt đã đến mùng một tháng năm, hôm nay Lý Tùng về nhà, thấy Quế Thanh Thanh vẫn đang làm tú sống, liền đem nàng kéo đến một bên nói: "Tới đây nghỉ ngơi một chút, theo ta trò chuyện."

Quế Thanh Thanh cười nói: "Làm sao trong nha môn lại luôn rảnh rỗi như vậy? Ta giúp chàng pha trà uống."

"Không cần, ta cố ý trở lại có chuyện tìm nàng."

"Chuyện gì?" Quế Thanh Thanh có chút kinh ngạc "Sao lại nghiêm túc như vậy?"

"Nàng.....Nàng gần đây có đi Tống gia cách vách hay không?"

Sắc mặt Quế Thanh Thanh trầm xuống, nổi giận nói: "Đi Tống gia làm cái gì? Nhìn cái tên sắc phôi đó hay sao? Ta nhìn Vương Chân tướng mạo tiểu thư khuê các, không nghĩ tới nàng lại không có mắt như vậy, đi theo cái loại nam nhân đó....."

Lý Tùng cười nói: "Hôm nay ta chính là muốn thương lượng với nàng, muốn dạy cho Tống Tử Hà một bài học."

Quế Thanh Thanh vội hỏi: "Chàng định dạy dỗ hắn như thế nào?"

"Hôm nay ta nhìn thấy nữ nhi của Mã Huyện lệnh, nàng ta vừa đi vừa nói chuyện cùng với một cô nương, nghe ý kia là định sáng mai đi Phổ Ninh tự dâng hương, ta nghe nói cô nương kia là thân quyến nhà Mã Huyện lệnh, nhìn qua cũng không giống nữ nhi nhà bình thường....."

Quế Thanh Thanh có chút không hiểu "Các nàng đi Phổ Ninh tự dâng hương có quan hệ gì với chúng ta?"

Lý Tùng cười nói: "Ta nghĩ, nàng nói với Vương Chân rằng nàng muốn đi dâng hương, mời nàng ta đi cùng cho có bạn, nói không chừng Tống Tử Hà cũng sẽ đi, nữ nhi của Mã Huyện Lệnh cùng cô nương thân quyến trong nhà kia tư sắc cũng không tệ, nói không chừng Tống Tử Hà thấy sắc nổi lòng tham..... Nếu là như vậy, Tống gia bọn họ đã đắc tội Mã Huyện lệnh, đến lúc đó bọn họ ăn đủ."

Quế Thanh Thanh không nghĩ tới Lý Tùng lại có ý này, thì hắn đối với chuyện ngày đó nhớ mãi không quên muốn thay mình đòi công đạo. Đòi lại công đạo rất tốt, nhưng mà nàng không đồng ý biện pháp này.

Quế Thanh Thanh liền vội vàng lắc đầu "Đại lang, chủ ý này của chàng không tốt, ta là nữ nhân, tại sao ta có thể để ình hả giận, lại khiến cho cô nương khác mất danh dự? Nếu như hai cô nương kia bị đùa giỡn, nhất định sẽ truyền ra lời đồn đãi, nếu cô nương đó vì nghĩ không thông mà làm ra chuyện gì đó, chẳng phải là cả đời của chúng ta sẽ không yên lòng?"

Lý Tùng không khỏi sửng sốt, ngay sau đó thở dài "Đây cũng là do ta suy nghĩ không chu toàn."

Quế Thanh Thanh cười nói: "Tốt nhất là nên có một chủ ý có thể gây tổn thương cho căn cơ của Tống gia, đối với Tống gia mà nói thì Tống Tử Hà là người không quan trọng gì, nếu chàng áp dụng kế hoạch này, nói không chừng sẽ đả thảo kinh xà*, dù sao Tống gia cũng biết chuyện chàng làm bộ đầu, cùng Mã Huyện lệnh có quan hệ không phải là ít, nếu như đến lúc đó đánh rắn không chết lại bị cắn lại, nhà chúng ta chính là không dậy nổi....."

Lý Tùng nghe thế tử nói xong thấy có lý, liền cười trêu nói: "Nếu không thì Thanh Thanh tới nghĩ biện pháp?"

Quế Thanh Thanh cười cười, có Tống gia ở đây, nếu như lúc đầu Lý Tùng không đánh Tống Khuyết còn tốt, nhưng mà kể từ sau khi phát sinh chuyện tặng lễ, lòng của nàng cũng không an ổn, nàng cảm thấy Tống gia một ngày chưa bị diệt trừ, nàng liền sống không được thoải mái, mỗi khi đêm khuya vắng người không ngủ được, Quế Thanh Thanh sẽ suy nghĩ làm thế nào để Tống gia không thoát thân được, đúng là trong lòng của nàng đã có kế hoạch sơ bộ, chỉ là vẫn chưa dám nói với trượng phu.

Hôm nay Lý Tùng hỏi tới, Quế Thanh Thanh nghĩ hồi lâu, hỏi: "Đại lang, chàng nói chàng đánh Tống Khuyết, đồng nghĩ với việc đánh vào mặt Tống gia, ngày đó có rất nhiều người biết, Tống gia là nhà có mặt mũi ở huyện Thanh Phổ, quản sự trong nhà bị chàng đánh, đến lúc này bọn họ lại vẫn chưa có động tĩnh gì, bọn họ sẽ làm như thế nào?"

Lý Tùng cười nói: "Bây giờ ta là bộ đầu của nha môn, cho dù hắn muốn làm gì ta, cũng không dám công khai, nếu là sử dụng ám chiêu, một thân công phu của ta cũng không tệ, chúng ta không sợ."

Quế Thanh Thanh lắc đầu một cái "chỉ sợ bọn họ cũng giống như chàng an bài một cái bẫy, chờ chàng chui vào. Mấy ngày nay ta suy nghĩ....."

Lý Tùng hiển nhiên không tin, hắn cười nói: "Nàng nha, chỉ buồn lo vô cơ, nàng nói bọn họ sẽ an bài cho ta cái bẫy gì?"

"Làm cho chàng vào bẫy ngược lại có chút khó khăn, nhưng mà xuống tay từ trên người huynh đệ của chàng thì đơn giản, ví dụ như Tam lang, trước kia thời điểm nông nhàn, hắn dù sao vẫn thích đánh vài ván bạc, bây giờ hắn cả ngày bán đậu hũ, trong tay có tiền mặt, nếu như có người hẹn hắn đi sòng bạc, hắn sẽ làm như thế nào? Đến lúc đó để cho hắn đánh bạc đến táng gia bại sản không có gì khó; nữa như là Nhị đệ của chàng, nếu Tống gia đưa đến một nữ nhân quyến rũ hắn, sau đó sẽ chỉ điểm cho người đem hắn bắt gian tại trận, lại sẽ như thế nào? Người người kêu đánh gian phu, đến lúc đó cho dù có mất tính mạng chàng cũng không có nơi nào để nói lý lẽ! Còn chàng nữa, bây giờ trong tay chàng không có vụ án, nếu như thật sự đến thời khắc mấu chốt, Tống gia quấy rối chàng, bị bắt nhược điểm cũng không phải là khó, đến lúc đó cho dù Huyện Lệnh đại nhân muốn bảo vệ chàng, sợ là cũng không có cách. Hơn nữa, đề phòng được một lúc không đề phòng được cả đời, chẳng lẽ cả đời chúng ta đều phải đề phòng hắn hay sao?"

Quế Thanh Thanh nói những thứ này thật đúng là không có ý hù dọa trượng phu, lấy hiểu biết của nàng đối với Tống Tử Kiều, Tống Tử Kiều thật sự chính là người như vậy, lòng dạ độc ác, vì đạt được mục đích không trừ thủ đoạn nào!

Lý Tùng bị thê tử nói như vậy, lúc này liền lên tâm, những năm này hắn ở bên ngoài xông xáo, có dạng chuyện gì mà chưa từng thấy qua, Quế Thanh Thanh nói những thứ này, thật đúng là không phải làm người nghe kinh sợ, hơn nữa hắn cũng nghe qua cách hành sự của Tống Tử Kiều, đều nói đó không phải là người tốt để sống chung.

Lý Tùng thấy lúc thê tử nói những lời này rất trầm ổn, giống như trong lòng sớm đã có suy tính, hắn liền nói: "Nàng có chủ ý gì thì mau nói, còn cùng ta vòng vo làm cái gì?

Quế Thanh Thanh cười cười "Ta chỉ sợ là..... Sợ chàng cảm thấy kế hoạch của ta quá độc ác."



Chương 20: Mưu Kế Của Mình


 Editor: Linh.

Lý Tùng nghe kế hoạch của Quế Thanh Thanh, lập tức có chút kinh hãi, đây là chủ ý mà tiểu thê tử dịu dàng động lòng người của mình nghĩ ra được? Hắn sâu kín nhìn Quế Thanh Thanh, chủ ý này thật sự là đủ tàn nhẫn, làm sao nàng nghĩ ra được?

Thật ra thì chủ ý của Quế Thanh Thanh, chính là tham khảo một vụ trọng án ở kiếp trước mà nàng nghe nói qua. Lúc này nàng thấy Lý Tùng nhìn mình như thế trong lòng có chút sợ hãi "Đại lang, có phải chàng thấy ta thật xấu hay không?"

"Không có, ta chỉ cảm thấy chủ ý này của nàng không chê vào đâu được, để cho ta hảo hảo suy nghĩ một chút, cần phải áp dụng từng bước từng bước như thế nào, nếu như làm xong, Tống gia thật sự là có thể bị nhổ tận gốc..... Nàng nói đúng, chúng ta không thể luôn đề phòng hắn, Tống gia làm giàu bất nhân, cũng không phải danh tiếng tốt gì, coi như ta vì dân trừ hại....."

Quế Thanh Thanh nghe Lý Tùng nói như vậy, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống, trượng phu có thể nghĩ như vậy thì rất tốt.

Hai vợ chồng tính kế Tống gia, đồng thời, trong thư phòng ở Tống gia, Tống Tử Kiều đang tức giận mắng đệ đệ Tống Tử Hà đang có tật giật mình của mình "Xem ngươi này một chút tiền đồ cũng không có, không phải là ở bên ngoài nuôi ngoại thất thôi sao? Ta hỏi hai câu ngươi đã sợ đến như vậy?"

"Ca, đây là ta nghĩ rằng Ngô thị cũng biết....." Tống Tử Hà thấy ca ca không có ý khiển trách, liền trở lại bình thường: "Sao hôm nay ca ca lại hỏi đến chuyện này?"

Tống Tử Kiều nói: "Nghe nói ngoại thất bên ngoài của ngươi có một hàng xóm.... Là bộ đầu ở nha môn....."

Tống Tử Hà vừa nghe lời này của ca ca, lập tức liền cười nói: "Ca ca, không phải ngươi nhìn trúng tiểu nương tử nhà hắn đấy chứ? Con quỷ nhỏ kia thật là đẹp, trong veo như nước, ở cả Huyện Thanh Phổ này cũng phải kể đến....."

Tống Tử Kiều nhìn dáng vẻ không chịu nổi của đệ đệ mình, không khỏi tức giận "Nhìn ngươi kìa! Nhìn bộ dáng của ngươi một chút! Tám đời chưa nhìn thấy nữ nhân hay sao?"

"Vâng....." Tống Tử Hà vội vàng thu liễm tươi cười trên mặt, nếu là nữ nhân ca ca nhìn trúng, hắn lại không thể thò một chân vào, thật là đáng tiếc a đáng tiếc..... Hắn vội vàng hỏi: "Ca ca sao hôm nay ngươi lại hỏi đến chuyện này? Có phải còn chưa có đắc thủ hay không?"

"Hừ!" Tống Tử Kiều trợn mắt nhìn đệ đê một cái, trong lòng hơi có chút lúng túng, nhưng mà chuyện này vẫn phải để cho đệ đệ biết, vì vậy hắn nói: "Chuyện Tống Khuyết bị đánh ngươi đã nghe nói phải không?"

Tống Tử Hà thấy ca ca đổi đề tài quá nhanh, trong lúc nhất thời chưa hiểu được, Tống Tử Kiều biết đệ đệ không nên thân, toàn bộ suy nghĩ đều đặt trên người nữ nhân, dù sao hắn cũng không mong đợi vào đệ đệ sẽ làm được cái gì, liền nói tiếp: "Đánh Tống Khuyết chính là bộ đầu Lý Tùng."

Tống Tử Hà "Hắc" một tiếng cười "Thì ra là ca ca đã sớm nhìn trúng tiểu nương tử đó! Nhưng mà ngươi bỏ ra nhiều vàng như vậy, Lý Tùng kia lại không chút động lòng, thật đúng là một nam tử hán!"

"Ngươi thì biết cái gì? Trong tay nàng có bốn phần lợi nhuận của xưởng nhuộm Viên thị, còn có bồn phần lợi nhuận của xưởng rượu Liên hoa bạch..... Gần đây đang xôn xao chuyện có người đào được hầm rượu trăm năm ngươi cũng biết đi? Đó chính là nhà bọn họ mua! Cũng không biết Lý Tùng đó suy nghĩ như thế nào, lại có thể đem hai cửa hàng đó đều đặt trên danh nghĩa của thê tử....."

"Ai u, ta còn không không nhìn ra con quỷ nhỏ kia....." Tống Tử Hà nhớ tới nữ nhân mà ca ca coi trọng, không khỏi ngượng ngùng cười cười "Ca, nếu như ngươi đem nàng thu vào tay, hai xưởng này sớm muộn gì cũng đều là của nhà chúng ta." [Lảm nhảm: ==! hai tên này đang mơ à?]

Tống Tử Kiều liếc đệ đệ một cái "Ngươi nghĩ thật là đẹp, đừng nhìn Lý Tùng kia chỉ là bộ đầu, mấy ngày nay ta phái người cẩn thận tra xét, người này thật không đơn giản, hắn ngao du ở bên ngoài nhiều năm như vậy, đi lại rộng rãi, quen không ít người, nhất là đã cứu công tử của Thanh Châu Tri phủ của chúng ta một mạng, hơn nữa ta còn tra được một chuyện, Thanh Châu Tri phủ Tần Hoài Đức kia, năm xưa có một muội muội mất tích, cùng mẫu thân của Quế Thanh Thanh trùng tên trùng họ, đây là thứ yếu, hiện tại bọn họ ở tòa nhà đó, chính là Tần Yên Sơn mua cho, hơn nữa hắn đem Quế gia tra xét một lần, ngươi biết đây là ý gì sao?"

Tống Tử Hà nghe cảm thấy hứng thú, mặc dù hắn không làm việc đàng hoàng, nhưng cũng biết nhà giàu nếu không có quan phủ ở sau lưng hỗ trợ, ở trong mắt người có quyền thế, cũng chỉ là một miếng thịt béo, người nào nhìn tiện nghi cũng muốn ăn một miếng, qua nhiều năm như vậy, Tống gia chỉ là ngày thường chuẩn bị bạc cho quan phủ, cũng không biết đã tốn bao nhiêu, nếu như có thể làm thân thích của Tri phủ, như vậy đối với Tống gia có thể hoàn toàn bất đồng, nghĩ đến đây Tống Tử Hà vội hỏi: "Ca, nếu là như vậy, chị dâu nơi đó....."

"Nàng? Nàng lại không thể sinh dưỡng, cho dù ta hưu cách nàng, mẫu thân nàng cũng không dám nói gì, chỉ là cũng không cần, Quế Thanh Thanh kia cũng không phải hoàng hoa khuê nữ, ta chỉ cần cho nàng thân phận bình thê, có lẽ nàng cũng sẽ nguyện ý, Lý Tùng dám đánh người làm nhà ta, ta liền đoạt thê tử của hắn, xem hắn có thể làm gì ta?" Hắn vừa nói, vừa đắc ý cười ha ha, giống như đã lấy được Quế Thanh Thanh đến tay. ==!

Tống Tử Hà cũng cười phụ họa nói: "Lý Tùng đó ta đã thấy, vết sẹo trên mặt kia nhìn thấy đã sợ, trong nhà càng không thể so với Tống gia của chúng ta , cái gì tốt cái gì xấu, là người nhìn một cái đều có thể nhìn ra được..... Nhưng mà, nếu như Tần gia căn bản cũng không muốn nhận thức nàng thì sao đây? Ca ca chẳng phải là mất công?"

"Không nhận thức chỉ là sợ hỏng danh tiếng, nghe nói Tần gia tiểu thư kia thời điểm đi thăm người thân bị cướp đi, cũng không biết làm thế nào từ trong tay giặc cướp trốn thoát, phỏng đoán tỷ tỷ của Quế Thanh Thanh, chính là loại mà giặc cướp kia lưu lại.....Cho nên cửa thân thích này, Tần gia kia không thể nhận thức, nhưng mà nói lý ra khẳng định còn có thể qua lại, thật ra thì cho dù là thân thích chính thức, nếu như không qua lại thường xuyên, thời gian lâu dài cũng xa lạ, Tống gia chúng ta lại không thiếu tiền, đến lúc đó đi lại nhiều một chút, còn không phải là như nhau? Chỉ cần trong lòng hai bên đều hiểu là tốt rồi, đến lúc đó nhất định sẽ có nhiều chăm sóc....."

Tống Tử Hà vội vàng vỗ đuôi ngựa một cái* "Vẫn là ca ca suy nghĩ sâu xa." [nịnh bợ ấy.]

Tống Tử Kiều lại nói: "Bây giờ mấu chốt là Quế Thanh Thanh bình thường không ra khỏi cửa, ta muốn gặp cũng không thấy được, nếu như nàng có thể đồng ý trước, chuyện này cũng sẽ dễ làm.... Trên đầu Lý Tùng đội nón xanh*, hắn không hưu cách mới là lạ......"

(*) nón xanh: ý là bị cắm sừng đấy ạ.

Tống Tử Hà ở chỗ khác có lẽ không thể sánh bằng ca ca, nhưng mà ở phương diện nữ nhân vẫn là vô sự tự thông. hắn vừa nghe ca ca nói như vậy, liền cười hắc hắc "Ca, tiểu nương tử này cùng ngoại thất của ta ngược lại lại hợp nhau, không bằng ca ca đi nơi đó của ta ngồi một chút, để cho Chân Chân đi mời nàng đến, đến lúc đó còn không phải là mặc cho ca ca hành động? Nếu như gạo nấu thành cơm....." Hắn vừa nói, vừa không khỏi đắc ý cười hai tiếng.

Tống Tử Kiều vốn là cũng định lợi dụng Vương Chân để tiếp cận Quế Thanh Thanh, nhưng mà nghe lời đệ đệ hắn vẫn nhíu mày một cái "Ta cũng không phải là muốn làm chồng hờ vợ tạm với nàng, như vậy không ổn."

"Ca, ngươi đây là không hiểu, nữ nhân kia, ngươi đừng nhìn bề ngoài nàng tam trinh cửu liệt*, chỉ cần ngươi chiếm được thân thể nàng, sau đó sẽ cho nàng thân phận, nàng nào có không ngoan ngoãn theo? Chỉ là một nữ nhân từ nông thôn ra ngoài, nàng có thể có bao nhiêu kiến thức? Nói không chừng nói mấy câu liền bị ngươi dụ dỗ xoay quanh, đến lúc đó tự nhiên tâm cũng sẽ hướng về phía ngươi."

(*) tam trinh cửu liệt: ý chỉ một người chung thủy kiên định. Câu này thường dùng cho những nữ tử một lòng thờ chồng hay những nữ tử một đời hết lòng vì tình yêu duy nhất.

Tống Tử Kiều vẫn còn cau mày "Ngươi không thể nói như vậy, trượng phu nàng chính là người Lý gia, cuộc sống mấy năm trước khó khăn như vậy, cũng không thấy nàng không tuân thủ quy tắc, có thể thấy được nàng không phải là nữ nhân lẳng lơ, nếu như nàng dùng sức mạnh, vạn nhất làm mất tính mạng, vậy thì không phải là kết thân mà là kết thù, cho nên chuyện này vẫn phải bàn bạc kỹ hơn."

Quế Thanh Thanh thế nào cũng không nghĩ đến chuyện xảy ra cùng chuyện nàng muốn hoàn toàn khác nhau như vậy, bên này nàng vẫn còn đang cùng trượng phu bàn xem thi hành kế hoạch như thế nào, hôm nay nàng mang theo Hỉ muội đến gõ cửa nhà Vương Chân.....
Phan_4
Phan_8
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_9
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .